Thứ Tư, 10 tháng 3, 2021

5254 - Ân oán Thích Minh Hiền và điệp vụ VH2O phần 3.

Người Buôn Gió

Quảng Châu lúc 11 giờ tối ngày 16 tháng 1 năm 2021

Trên sân bay vắng lặng, vắng từ ngoài bãi đậu máy bay đến hành lang. Một chiếc phi cơ hạ cánh, những người ra khỏi máy bay với tâm trạng hoảng hốt, hoảng loạn, tuyệt vọng...đầy những sắc thái khác nhau. Bà Hồ Thị Kim Thoa không biêủ hiện vẻ sợ hãi, chỉ đượm nét u buồn. Một số người khác thì ngơ ngác như muốn hỏi - đây là đâu, tại sao lại xuống đây.

Tất cả được đón về một khu cách ly, không chừa một ai kể cả nhà tài phiệt.

Không ai biết bước tiếp theo sẽ thế nào, bà Thoa và những người an ninh Việt Nam áp giải bà vẫn nghĩ chắc việc dẫn giải và về Việt Nam sẽ theo đường bộ.

Ở Việt Nam người ta nghẹt thở, không rõ chuyến bay đến điểm nào. Phải hơn một ngày sau nữa, phía Việt Nam mới biết nơi chiếc máy bay đã dừng.

Những đòn chia rẽ, hứa hẹn được đưa ra, đủ các áp lực khác nhau. Một lần nữa việc đưa bà Thoa trở về Việt Nam lại trở nên chắc chắn như hai lần trước đó.

Gã tài phiệt vẫn để ngỏ chuyện đưa bà Thoa về, mọi thứ chỉ có vẻ là tự nhiên như việc cách ly, việc bàn bạc hành trình trao trả tiếp tục bằng đường bộ ở cửa khẩu nào. Đấy là 14 ngày cực kỳ căng thẳng, phía Việt Nam nỗ lực từng giây phút, hối thúc, kích động mâu thuẫn, đẩy gã tài phiệt lên đỉnh điểm cơn tức giận sẽ quyết định đưa bà Thoa cho phía Việt Nam nhanh hơn.

Bạn đã bao giờ tiếp xúc với cơ quan công an hay cơ quan an ninh điều tra chưa ?

Phần lớn trong các bạn đọc ở đây sẽ chưa tiếp xúc, nhất là trong cảnh bị động. Cơ quan an ninh vờn bạn như người câu cá vờn con cá, họ nới dây cho bạn bơi xa, tưởng như bạn đã thoát, rồi họ kéo bạn lại một ít, bạn lại vùng ra, mỗi lần như thế bạn mệt dần đi và họ lôi bạn sát bờ, lấy vợt múc lên nhẹ nhàng, khi bạn kiệt sức nổi trắng bụng.

Ví dụ với cảnh sát điều tra hình sự, bạn phạm một tội gì đó như bạn gọi ba ông hàng xóm đến nhà đánh bào, đầu tiên hình sự nói với bạn cái tội bốn thằng đánh tá lả thế này thì thiên hạ nhà nào chả có, có cái gì đâu mà lo. Phạt vi cảnh , nhắc nhở cho về thôi. Thế là bốn thằng ký nhận có đánh bạc ăn tiền mang tính chất cò con. Các bạn tưởng xong đợi nộp phạt về, nhưng mãi người ta không làm giấy phạt. Bạn hỏi thì họ cười tươi, thân thiện nói chờ tí, cái ông làm biên bản phạt đang xuống địa bàn về bây giờ.

Các bạn chờ một lúc thì cái tay công an được cho là làm biên bản phạt về, hắn sẽ đọc hồ sơ rồi nhíu mày một cái nhẹ, thốt lên một câu.

- Cái này sao mà có căn cứ phạt, phải có mức tiền chơi chứ, cò con cũng phải có con số chứ thì mới làm được biên lai.

Các bạn xoa tay, gãi đầu lí nhí.

- Cò con đáng bao nhiêu đâu anh.

Hắn hỏi

- Các ông chơi nhì mất 10 nghìn à?

Các bạn rối rít cười bả lả.

- Vâng, vâng, bọn em cò con mà sếp, có 10 nghìn thôi.

Hắn cầm bút,vẻ mặt không có gì quan trọng, thậm chí là còn hỏi đùa các bạn.

- Chơi này chốt 40, ù 50. Thế lúc công an vào, thằng nào đang thắng ?

Các bạn lại xun xoe, trong lòng mong cho anh ấy lập biên bản nhanh còn về.

- Mới có một tí các anh đã vào, nào đã ai ù đâu.

Anh cán bộ cự.

- Các ông chả thật gì, chơi bao lâu thì nói là chơi bấy lâu, ông có thấy vụ đánh bạc nào người ta nhắc đến chuyện tội nặng là chơi một ngay với chơi nửa ngày không. Chúng tôi còn được tin báo chính xác giờ các ông chơi cơ, hỏi thế chứ ai ghi biên bản là chơi từ giờ nào đâu, chỉ ghi bắt quả tang là đủ rồi.

Các bạn thấy anh ấy giải tích tận tình, mới ờ ra một cái, đúng là chả có vụ bắt bạc nào mà người ta xét cái tội chơi từ lúc nào đến lúc nào cả. Anh ấy nói đúng chứ chẳng phải buộc tội gì.

Thế là các bạn nói lúc 8 giờ, lúc 9 giờ. Anh ấy khoát tay dễ dãi nói.

- Thôi 9 giờ đi cho xong, chơi vui thì ai mà nhớ chính xác được, tụ lại còn chén trà, điếu thuốc lào , còn hỏi chuyện lô đề hôm qua, bóng bánh đêm qua.. ai mà chơi ngay luôn được. Các ông đâu phải bọn chuyên nghiệp gì.

Các bạn cảm động quá, một người công an quá tâm lý, quá gần gũi với đời sống bà con quần chúng nhân dân. Các bạn đồng ý với anh ấy 9 giờ, trong lòng các bạn còn thấy vui khi ăn gian, qua mặt anh ấy được 1 tiếng đồng hồ.

Anh ấy hỏi tiếp.

- Đánh lâu thế mà không ai ù được ván nào, đến lúc bắt là 12 giờ, nói thế chả ai tin. Ông nào ù ít nhất thì nhận tôi xem nào.

Đến câu này thì một trong bốn thằng các bạn, thằng ù ít nhất sẽ lanh chanh giơ tay.

- Em, em tại thằng C ngồi trên nó đánh rắn, em chỉ ù được có ba ván, thua gần sạch.

Cán bộ cười ngất nói.

- Trông mặt ông là thấy đen rồi, ù được ba ván mỗi ván ra hồ mất mẹ 10 nghìn, đen thì về bét 4 ván là xong chỗ ù đấy.

Tay kia được cán bộ thấu hiểu nỗi lòng, hắn sẽ ra vẻ ngậm ngùi.

- Vâng, em còn bét đến 6 ván luôn chứ lại.

Tay cán bộ ghi anh C ù 3 ván, mỗi ván còn mất 10 nghìn tiền hồ.

Ghi xong anh ấy vất biên bản mới bổ sung cái toẹt trước mặt bạn, rồi nói như chuyện vặt.

- Lần sau nhớ chơi thì đóng cửa bé mồm thôi nhé, không hàng xóm người ta báo lên đây.

Cả hội mừng rúm, vâng vâng , dạ dạ và ký vào biên bản bổ sung. Cái câu '' lần sau '' ấy các bạn đã nhầm là câu tha, thực ra lần sau ấy người kinh nghiệm như anh em giang hồ chúng tôi biết là đéo biết đến bao giờ.

Thế rồi các bạn lại chờ trong sốt ruột, vì đợi ông trưởng phường về.

Đến tối ông trưởng phường về, ông ấy xem hồ sơ rồi nói, vụ này đưa lên quận giải quyết, tuần trước họp giao ban, quận người ta bảo mấy vụ cờ bạc phạt vi cảnh thì để trên ấy phạt cho họ có ngân sách. Dưới phường phạt hàng rong là quá nhiều rồi.

Công an phường còn quen biết với các bạn, chứ trên quận họ biết bạn là ai. Bạn ở trong nhà giam của quận một đêm, sáng sau người hỏi cung bạn với vẻ mặt đanh thép, lúc này bạn hoang mang giữa cái được về hay là không được về, những câu hỏi bổ sung được đặt ra cho từng đối tượng riêng rẽ, không có cái kiểu hỏi một lúc bốn thằng như dưới quận nữa.

Thế rồi đến ngày kia , ngày kìa bạn vẫn trong buồn giam của quận, rồi một chuyến xe sớm nào đó trong tuần đưa bạn đi hoả lò.

Các bạn đánh bạc có tổ chức, có thu tiền hồ, mức sát phạt lên đến 50 nghìn, chiếu theo nghị định, thông tư mới ban hành ngày a, b, c các bạn phải ra toà.

Ở trạng thái này người ta dẫn dắt bạn từng bước, đến khi bạn nhận ra cái thông cảm ù có ba ván mà mỗi ván mất 10 nghìn tiền hồ, cái nhắc nhở lần sau chơi bé bé cái mồm...tất cả chỉ là cái bẫy thì đã muộn.

Trở lại chuyện bà Hồ Thị Kim Thoa, tuy không đón được bà Thoa về như dự tính. Nhưng mọi trao đổi, tác động cho thấy việc đưa bà ấy về vẫn còn trong tầm tay của an ninh Việt Nam. Những thoả thuận và những diễn tiến sự việc vẫn hướng có lợi cho việc đưa bà Thoa về...


http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2021/03/an-oan-thich-minh-hien-va-iep-vu-vh2o.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét