Thứ Hai, 8 tháng 3, 2021

5226 - Ân oán Thích Minh Hiền (Phần 4)

Người Buôn Gió

Nghe cái tên Thích Minh Hiền tôi nổi giận với Hiệp, nhưng ngồi nghĩ lại, mỗi con người có cái duyên nợ chơi với nhau. Có thể tôi và Minh Hiền không có duyên nợ gì, nên ngày đầu gặp ông ta tôi không có cảm tình. Như những người bạn tôi lúc đó một lòng, một dạ thần phục ông ta như thượng đế, còn cung kính hơn cả với cha mẹ.

Mình không thể đem cái nhìn ác cảm của mình để áp đặt lên người khác. Tôi với Hiệp là chỗ tình anh em xã hội, nó với sư Hiền là nghĩa thầy trò, thầy trò ở đây không phải là thầy trò dạy võ , dạy chữ mà là thầy trò của tâm linh, tôn giáo.

Tôi bảo ông ấy nhiều tiền, mày lấy lại chỗ đồng hồ ấy đi để tao bán mà lấy tiền làm ăn. Hay mày cúng giàng ông ấy mẹ nó rồi lên giờ không dám đòi.

Hiệp nói đã viết thư cho thầy nói xin lại chỗ đồng hồ gửi thầy, nó đưa bức thư cho tôi xem. Nó kể đến khi vào chùa gặp sư Hiền, thầy nói loanh quanh chuyện nọ kia rồi lờ đi. Nó chẳng dám hỏi nữa. Ai lại đi cúng giàng đồng hồ cơ chứ, Phật Thánh nào mà lại nhận cúng giàng bộ sưu tập đồng hồ. Ông ấy là khách chơi đồng hồ, em đưa ông ấy xem có thích không thì ông ấy lấy. Nhưng ông ý xem xong không nói gì, lâu quá em nhắc em xin lại thì ông ấy cũng không trả lời.

Tôi hỏi hay mày mua đồng hồ cho ông ấy, chặt chém nhiều lên ông ấy nghĩ là trừ đi số ấy?

Hiệp nói em với ông ấy là thầy trò, em không làm thế, hơn nữa ông ấy toàn mua hàng chính hãng, trả tiền theo hoá đơn, gửi đồng hồ về cho ông ấy là kèm cả hoá đơn từ chính hãng. Minh Hiền còn sợ người ta chặt chém, không nhờ mua trên ebay mà phải bảo người đến tận chính hãng mới '' yên tâm không phải lăn tăn gì cả '' lời của Thích Minh Hiền trong ngoặc kép.

Hiệp gửi thư và tin nhắn suốt một thời gian dài, nhưng Minh Hiền không chịu trả đồng hồ. Tôi nói.

- Chắc ông ấy làm thất lạc rồi, thôi quy ra tiền cho ông ấy trả. Mấy trăm cái Poljot của tao sưu tập đấy, cái rẻ nhất tao đang bán bây giờ là 3,5 triệu, cái đắt nhất vàng khối là 30 triệu, tính tròn cho xong với ông ấy là 50 nghìn usd , ông ấy là dân chơi đồng hồ thì tất nhiên biết giá. Mình tính thiệt đi cho tròn, hơn ông ấy lại bảo mình ép giá này nọ.

Hiệp bảo 50 nghìn có thiệt cho anh quá không?

Tôi bảo thôi hơn thiệt chốt cho xong để có cái giá, còn ông ấy không nghe thì lấy lại số đồng hồ.

Hiệp viết thư trình bày với Thích Minh Hiền, là số đồng hồ ấy của anh Hiếu gửi bán hộ, nay anh ấy do khó khăn, không làm ăn được muốn lấy đem bán, mong thầy cho xin lại.

Thích Minh Hiền không trả lời thư, nhắn tin vào số điện thoại đuôi 1188 mà ông ta dùng bao nhiêu năm nay, ông ta cũng không trả lời. Nhờ người khác gọi cũng không nhấc máy.

Tôi viết thư gửi ông ta, vẫn xưng con gọi ông bằng thầy, cũng nói số đồng hồ ấy con gửi Hiệp, nó để nhờ chỗ thầy giữ hộ, nay con có việc cần tiền, con xin thầy cho con lấy lại bán để trang trải.

Thư tôi nhờ người thân tín với ông Hiền chuyển, ông Hiền nhận xong cũng không trả lời.

Đợi thêm thời gian dài nữa, sư Hiền không trả lời, lúc ấy dịch cúm Covid 19 bùng phát, ngăn sông cấm chợ. Tình cảnh của Hiệp khó khăn hơn trước rất nhiều, tôi bảo nó nhắn lại cho ông Hiền lần nữa. Nhưng Thích Minh Hiền tức Nguyễn Nam Sơn hay còn gọi là Sơn Nam đã như thường lệ, bậc tu hành chân chính không dính chuyện bụi trần, thị phi. Kệ là trạng thái cao nhất của thiền, ông ta thản nhiên như không biết gì, tu đến thế quả thật Minh Hiền đã ngộ đạo.

Thật trớ trêu, tôi muốn bán chỗ đồng hồ ấy đi sợ giữ bên mình gặp phường đạo tặc.

Cuối cùng thì số đồng hồ ấy lại rơi vào tay của bố đạo tặc, thầy của bọn Đường Nhuệ, Vân Tóp, Ngọc Xám.

Tôi nhờ người vào chùa nói hộ, ai cũng bảo thầy thù thì chết, đệ tử thầy toàn giang hồ cộm cán, chúng nghe thấy chuyện xúc phạm thầy, nó chẳng tha đâu.

Đành lòng tôi phải viết bài trên mạng vào năm ngoái, lần đầu tiên công khai chuyện thầy nợ đồng hồ hay nợ tiền.

Khi bài tôi viết lên, một ông anh có quen ở Berlin , một bộ đội già trước kia có uy gọi điện bảo tôi có chuyện gì với thầy, bỏ đi em ạ.

Tôi hiểu anh ta nghĩ tôi ngứa miệng chọc gậy bánh xe. Tôi gọi Hiệp sang và hẹn gặp anh.

Lúc ba người ngồi với nhau, tôi bảo Hiệp cho anh ta xem những trao đổi mua bán và những thư từ xin lại đồng hồ. Tôi trình bày cho anh thấy, không phải tôi ngứa miệng, không phải tống tiền thầy chùa. Tôi đã kiên nhẫn đến mức không thể, việc này đã kéo dài mấy năm. Không phải một phút chốc không như ý mà tôi lôi người ta ra cho thiên hạ thấy. Tôi chỉ muốn ông Hiền trả lại đồng hồ trong êm thấm. Thậm chí trước khi viết bài tôi còn thông báo sự việc đến những đại đức khác, những người quan chức phụ trách tôn giáo để họ biết vấn đề thực sự. Tôi cũng nói tôi chỉ muốn lấy tiền về hay đồng hồ, không muốn lợi dụng để đánh phá ông Hiền hay làm nhục mạ Phật Giáo Việt Nam ( cái này chắc những ai nhận thư tôi lần đó đều thấy rằng việc tôi nói về Thích Minh Hiền ngày hôm nay thực sự là bất đắc dĩ).

Tôi nói vụ này không như những vụ khác, có những vụ anh nói bảo em bỏ qua, em bỏ luôn tức thì, vì đó là em ngứa miệng em chửi, đúng chỗ anh quen thì em bỏ. Nhưng đây là chuyên mua bán, bọn em cũng nói như van xin ông ấy từ rất lâu và rất nhiều lần. Nhưng ông ấy nghĩ quen quan chức, xã hội đen, không thèm trả lời, buộc lòng em phải làm vậy. Mong anh hiểu đừng ngăn em. Cái này em là nạn nhân, chứ không phải người đi gây sự. Nếu anh có trả thay ông ấy tiền và bảo em im em cũng không chấp nhận, nên chuyện anh bảo em thôi thì thực sự ở vụ này thực sự là không thể.

là người trải bao nhiêu năm trong giang hồ trong muôn vàn quan hệ với xã hội đen, doanh nhân, quan chức ông anh kia xem và nghe thấy tận mắt mọi thứ lý tình, ông thở dài.

- Đm thế này anh đéo nói mày được gì. Để anh nói lại với họ.

Mấy ngày sau anh bảo bên kia họ nói trả đồng hồ, ông em ngừng phang đi.

Tôi ngừng lại và không viết từ đó đến giờ, bây giờ đã được một năm.

Có lẽ Thích Minh Hiền đã nghĩ dùng uy danh của ông anh đó bên này doạ tôi phải im. Ông ta nhầm, giang hồ có luật của nó, chuyện phải có tình, có lý.

Thích Minh Hiền có thể dùng nhiều thế lực, ảnh hưởng để không trả tôi đồng hồ. Tôi có chửi trên mạng thì ông ta cho người báo cáo faebook Thanh Hiếu Bùi của tôi khoá. Ông ta nghĩ rằng tôi không thể làm được gì ông ta, ông ta là bất khả chiến bại.

Nhưng đời còn nhiều chuyện hoang đường không ai nghĩ tới, nó sẽ được kể ở phần tới đây.

Nếu điệp vụ bắt Trịnh Xuân Thanh thành công với cái tên điệp vụ VT17, thì điệp vụ HV20 đang là thất bại nặng nề của bộ công an.

Chủ mưu chính làm thất bại điệp vụ HV20 của bộ công an Việt Nam là một trùm tài phiệt quốc tế, hắn ta có một thú chơi ai cũng biết, đó là sưu tầm những chiếc đồng hồ có một không hai trên thế giới....

Các bạn đọc, có lẽ một số bạn vì khích bác và muốn phá câu chuyện mà tôi kể, nên các bạn còm những câu hoài nghi cho rằng những tình tiết tôi kể là hoang đường. Thực sự những người như các bạn, tôi chỉ chặn một cái là xong. Những người nào biết tôi từ bé, có nhiều người đang đọc ở đây, họ đã biết đời tôi vốn dĩ là câu chuyện không tưởng, bởi từ một thằng lưu manh không học hết cấp ba trải qua bao tội danh như trấn lột, gây thương tích, mua bán ma tuý cho đến ngày nhận học bổng của chính phủ nước Đức, chẳng phải điều ấy đã là hoang đường rồi sao.

Nếu con người tôi không dám làm những việc bồng bột như đưa cho đàn em mình cả trăm ngàn usd làm ăn, tôi làm sao mà có được ngày hôm nay ở nước Đức theo dạng nhà văn do chính phủ Đức mời và cưỡi xe Lexus , đeo Patek... đời chỉ là canh bạc thôi, chỉ có điều cách thức chơi của mỗi con người khác nhau, làm chính trị như Đinh La Thăng, Nguyễn Đức Chung cũng như là đánh bạc, làm kinh doanh như Bắc Hà cũng chỉ là đánh bạc.

Trước khi vào phần sau, phần của những câu chuyên nghe còn hoang đường hơn cả, các bạn xem bức thư mà Hiệp đã gửi xin sư Hiền lại đồng hồ, và thư sư Hiền đòi mua đồng hồ ngay tạị chính hãng.


http://nguoibuongio1972.blogspot.com/2021/03/an-oan-thich-minh-hien-phan-4.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét