Nguyễn Duy, Thoibao.de, 19/02/2021
Từ sau thời tổng bí thư Lê Duẩn thì ở Đảng cộng sản, ai là người thân Trung Quốc nhất là người đó sẽ làm tổng bí thư. Từ năm 2011 đến nay, Nguyễn Phú Trọng là người có mối quan hệ với Bắc Kinh tốt nhất. Việc loại ông Nguyễn Tấn Dũng ở đại hội 12 thành công cũng được cho là có sự trợ giúp của Bắc Kinh.
Nguyễn Phú Trọng, một ngôi sao chính trị đang lu mờ dần
Vấn đề Bắc Kinh nhúng tay vào chính trường Việt Nam cho tới nay cũng chỉ là những nhận xét mang tính chủ quan chứ không thể có bằng chứng thuyết phục. Bởi vì những hành động can thiệp ấy nó thuộc lĩnh vực tối mật thì không dễ gì dân có những tài liệu mật ấy. Tuy nhiên nhìn diễn biến thái độ ngoại giao của Đảng cộng sản thì biết ngay có bàn tay can thiệp của Trung Cộng.
Sinh- Lão – Bệnh – Tử là quy luật của trời. Ông trọng giờ đã 77 tuổi, nếu cộng thêm 5 năm nhiệm kỳ 3 thì ông lên đến 82 tuổi. Trong nhiệm kỳ 3 này, người ta e rằng ông Trọng khó mà theo đến hết nhiệm kỳ. Nếu Bắc Kinh là người hỗ trợ ông Trọng ngồi lại ghế tổng bí thư thì có lẽ giờ này họ cũng đang tìm giải pháp thay thế. Tuổi thọ ông Trọng không còn nhiều, sức khỏe của ông cũng dần cạn. Nếu không lo người kế cận thì sẽ hụt hẫng, và quan trọng nhất, nếu nhân vật không thân Tàu lên thì có thể Bắc Kinh sẽ mất tầm kiểm soát đối với Hà Nội.
Hiện nay trong Đảng cộng sản đang nổi lên một nhân vật trẻ đầy quyền lực, được cho là thế lực thân Tàu không thua kém gì ông Nguyễn Phú Trọng. Đó chính là ông Phạm Minh Chính. Trong tình thế Nguyễn Phú Trọng như một ngôi sao đang mờ đi thì những thế lực đang lên rất có triển vọng trám vào. Lợi thế lớn nhất vẫn là Phạm Minh Chính.
Phạm Minh Chính, một ngôi sao chính trị đang lên
Phạm Minh Chính, ngôi sao đang lên
Phạm Minh Chính hiện nay mới 63 tuổi đủ tuổi để ở lại Bộ Chính Trị. Tuy nhiên đến năm 2026 thì ông Phạm Minh Chính sẽ là 68 tuổi lúc đó là một trở ngại để ông Chính ngồi lại tiếp Bộ Chính Trị. Tuy nhiên, nếu trong 5 năm tới ông Chính là số một thì ông hoàn toàn có thể vẽ ra suất đặc biệt cho chính ông như ông Nguyễn Phú Trọng đã làm.
Danh sách Bộ Chính trị Đảng cộng sản Việt Nam đã chính thức được công bố từ đại hội 13, giống hệt như những đồn đoán, rò rỉ từ cả tuần trước về vị trí của "tứ trụ", bốn người đứng đầu là các ông Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân Phúc, Phạm Minh Chính và Vương Đình Huệ.
Ông Trọng thì ai cũng biết là mạnh nhất rồi, sau ông Trọng, người ta chú ý nhất là Phạm Minh Chính. Người ta chú ý vì ông từ bộ máy đảng nhảy qua chính phủ nắm ghế thủ lãnh. Nhiêu đó thì người ta cũng đánh giá ông là ngôi sao chính trị đang lên. Đợi ông Nguyễn Phú Trọng vụt tắt thì khả năng là Phạm Minh Chính sẽ thay thế.
Ngoài vị trí tổng bí thư đã được công bố dành cho ngôi sao sáng nhất là ông Nguyễn Phú Trọng, ba chức vụ còn lại, chủ tịch nước, thủ tướng, và chủ tịch quốc hội, sẽ được chính thức công bố trong kỳ họp quốc hội sắp tới. Tuy đợi chính thức thì còn đến 4 tháng nữa, nhưng giờ thì ai cũng biết nhân vật thứ hai sau ông Trọng là Phạm Minh Chính.
Cuộc đua quyền lực chính trị trong Đảng cộng sản Việt Nam rất ồn ào. Suốt mấy tháng thì người ta chỉ thấy nổi nhất là nhân vật "đặc biệt" Nguyễn Phú Trọng. Tuy nhiên cho đến khi cộng đồng mạng nhận tin rò rỉ ông Phạm Minh Chính hất Nguyễn Xuân Phúc ra khỏi ghế thủ tướng thì mới biết, ngôi sao đang lên không phải Vương Đình Huệ, không phải Võ Văn Thưởng và cũng không phải Nguyễn Xuân Phúc mà là Phạm Minh Chính.
Phạm Minh Chính, người sắp tới điều hành guồng máy kinh tế quốc gia, một nhân vật còn trẻ so với bốn vị kia và có khả năng leo tới tột đỉnh quyền lực của Đảng cộng sản Việt Nam. Và dấu ấn lớn nhất của ông này là thân Tàu. Nếu nắm toàn bộ nền kinh tế đất nước thì trong 5 năm tới rất có thể ông Phạm Minh Chính đưa nền kinh tế Việt Nam ngày một trở nên phụ thuộc Tàu hơn. Mà ai đưa được Việt Nam phụ thuộc Tàu thì người đó sẽ có quyền lức vững chắc.
Đến Nguyễn Xuân Phúc còn bị khuất phục
Ông Nguyễn Xuân Phúc là người bị thiệt thòi nhất trong cuộc đua này, đành nhận chức chủ tịch nước cho có tước vị trước khi về hưu. Đấy được xem như là sự thất bại. Mà người đánh bại ông Phúc không ai khác chính là Phạm Minh Chính.
Có nguồn tin rò rỉ cho rằng, ông Phạm Minh Chính đã âm thầm cấu kết với Vương Đình Huệ để ép ông Nguyễn Xuân Phúc phải rời ghế thủ tướng. Điều kiện đặt ra là ông Phúc hoặc là chấp nhận suất đặc biệt thứ hai để được nắm ghế chủ tịch nước hoặc bị loại khỏi Bộ Chính Trị vì quá tuổi. Ở hội nghị trung ương 14 diễn ra giữa tháng 12 năm 2020 hai ông Chính và Huệ đã dùng cơ cấu tuổi để ép Nguyễn Xuân Phúc, và có tin 2 người này cũng dùng chiêu này ép ông Nguyễn Phú Trọng nhả ghế chủ tịch nước cho ông Phúc để trống ghế thủ tướng cho ông Phạm Minh Chính. Nếu điều này là đúng sự thật thì có thể nói sức mạnh của ông Phạm Minh Chính không hề kém cạnh ông Nguyễn Phú Trọng, có điều ông Phạm Minh Chính không phô trương như ông Trọng.
Nguyễn Xuân Phúc, kẻ thất thế trước Phạm Minh Chính
Xét về thế lực thì hiện nay ông Nguyễn Xuân Phúc không có cửa cạnh tranh với Phạm Minh Chính nữa. Phần vì ông Phúc đã 67 tuổi, phần vì chiếc ghế chủ tịch nước mà ông Phúc sắp ngồi vào ấy không có thực quyền. Ông Phúc giờ như đại bàng gãy cánh tranh làm sao lại Phạm Minh Chính ?
Thế lực ông Trọng thì vẫn còn mạnh, nhưng ông Trọng đã bị ông Chính ép nhả ghế chủ tịch nước thì xem như thế ông Trong cũng không hơn ông Chính được, đấy là chưa kể ông Nguyễn Phú Trọng là ngôi sao chính trị già đang mờ dần.
Ông Phúc đã yếu, ông Trọng sắp yếu vậy hiện nay Bộ Chính Trị còn ai mạnh bằng ông Phạm Minh Chính ? Ông Vương Huệ ư ? Ông Vương Đình Huệ đã yếu thế khi không thể giành ghế thủ tướng với ông Chính thì Huệ vẫn không mạnh bằng Chính. Thường trực ban bí thư Võ Văn Thưởng thì chưa có dấu hiệu nào cho thấy ông ta đủ sức đối đầu với Phạm Minh Chính. Vì vậy có thể nói, Phạm Minh Chính là kẻ mạn nhất trong tứ trụ hiện nay.
Khả năng là năm 2026, Phạm Minh Chính sẽ thay Nguyễn Phú Trọng
Đoạt ghế Nguyễn Phú Trọng chỉ làm vấn đề thời gian ?
Dân thạo tin cho rằng việc đoạt ghế thủ tướng của Nguyễn Xuân Phúc chỉ là bước đệm của Phạm Minh Chính. Mục đích cuối cùng của Phạm Minh Chính là chiếc ghế tổng bí thư của ông Nguyễn Phú Trọng. Vấn đề là ông Phạm Chính Chính sẽ đoạt nó giữ nhiệm kỳ hay đợi tới cuối nhiệm kỳ mà thôi.
Nếu đoạt giữa nhiệm kỳ thì hoặc chờ cho ông Nguyễn Phú Trọng ngã bệnh hoặc tạo cho ông Trọng một căn bệnh nào đó thì mới có cơ may. Tuy nhiên nếu loại được ông Trọng thì cũng phải loại luôn Võ Văn Thưởng, vì theo luật nếu ông Trọng có vấn đề gì thì thường trực ban bí thư sẽ thay thế. Cách làm này khó vì giải quyết một lần cả ông Trọng lẫn ông Thưởng là khó. Không khéo hai ông này liên minh thì ông Phạm Minh Chính càng khó hơn.
Còn nếu để ông Nguyễn Phú trọng ngồi hết nhiệm kỳ thì chính ông Phạm Minh Chính lúc đó đã quá tuổi tái cử vào Bộ Chính Trị. Nếu lúc đó thế lực ông Chính đủ mạnh thì ông có thể tạo ra suất đặc biệt cho chính ông để giành lấy chiếc ghế tổng bí thư đầy quyền lực.
Như vậy trong hai cách trên thì cách giải quyết cuối nhiệm kỳ sẽ dễ hơn. Với chính phủ trong tay, sau 5 năm làm thủ tướng, ông Phạm Minh Chính hoàn toàn có thể tạo vây cánh hùng hậu cho mình như ông Nguyễn Tấn Dũng đã làm. Đồng thời ông siết chặt mối quan hệ tốt với Bắc Kinh thì ông sẽ có cơ hội cao đoạt ghế tổng bí thư từ tay ông Nguyễn Phú Trọng sau 5 năm nữa.
Còn khoảng 4 tháng nữa là ông Phạm Minh Chính sẽ nắm chức Thủ tướng. Cần phải xem ông Phạm Minh Chính sẽ công du nước nào đầu tiên ? Nếu ông chọn đi Bắc Kinh đầu tiên thì có thể nói, ông chọn ngoại bang đỡ đầu. Nếu đi Washington là tốt cho đất nước những ông ta sẽ làm Bắc Kinh không hài lòng. Với dự án đặc khu Vân Đồn và 2 đặc khu khác là Bắc Vân Phong và Phú Quốc thì liệu rằng ông Phạm Minh Chính có đem nốt 3 mảnh đất đó giao cho Tàu 99 năm hay không mà thôi. Nếu ông giao sẽ làm hài lòng Tàu nhưng mất lòng dân. Nếu ông không giao thì mất lòng thiên triều. Làm như thế nào sẽ do ông tự chọn lựa. Nếu ông thân Tàu hơn, ông sẽ dễ dàng đoạt ghế tổng bí thư sau đó nhưng đổi lại ông sẽ mất lòng dân.
Ai đã từng nâng đỡ Phạm Minh Chính ?
Người ta nói rằng ông Chính bắt đầu đi lên từ thời ông Lê Khả Phiêu, một đồng hương Thanh Hóa làm tổng bí thư, khi ông này tổ chức một hệ thống Thanh Hóa trèo cao leo sâu trong Đảng cộng sản Việt Nam.
Ý tưởng "cài cắm" ông Chính vào bộ máy công an mà đặc biệt là ông Chính có làm trong ngành tình báo công an thì quả là một ý tưởng tuyệt vời đưa đến thành quả hôm nay. Từ bộ máy này, ông Chính mới có cơ hội thăng quan tiến chức vào đến chức vụ Trưởng ban Tổ chức Trung ương đảng, rất hợp với bộ máy công an chuyên lập hồ sơ, theo dõi các đồng chí, là kẻ gác cổng của Đảng hoặc nếu cần có thể bán bí mật cho nước bạn để tìm kiếm thế lực đỡ đầu. Tuy nhiên liệu rằng ông Phạm Minh Chính có làm như thế không thì không ai có thể khẳng định được. Bởi vì đã bí mật thì chẳng ai có thể dễ dàng moi ra. Vì vậy mà mọi nhận xét ngoài xã hội đều dựa vào phán đoán.
Ông Chính có hai công trình để lại trong thời kỳ tiền thủ tướng của ông, đó là thí nghiệm về việc bầu cử trực tiếp cấp xã, và dự án đặc khu Vân Đồn. Cả hai đều được thực hiện tại tỉnh Quảng Ninh, lúc ông làm bí thư tỉnh ủy. Và đây được xem như là thành quả chói lọi cho đảng. Tuy nhiên điều đáng nói là dự án Vân Đồn, nó gắn liền với yếu tố Trung Quốc và cũng từ đó ông Chính tiến thân rất nhanh vào ghế thủ tướng như hôm nay.
Dự án đặc khu Vân Đồn của ông Chính đi kèm với dự luật đặc khu, định cho người nước ngoài thuê đất Việt Nam trong 99 năm. Tin chấn động này làm bùng nổ những cuộc biểu tình với hàng chục ngàn người hồi tháng 6/2018, có những nơi dẫn tới bạo động, đốt nhà, đốt xe cảnh sát tại Bình Thuận. Tuy nhiên mất lòng dân không có nghĩa là mất lòng Trung Cộng nên ông Chính vẫn tiến thân rất vững chắc.
Có lẽ cho đến nay không còn thế lực nào trong nước đủ lớn mà có thể nâng đỡ Phạm Minh Chính nữa rồi. Ông đang gầy dựng sức mạnh trực tiếp với Trung Cộng như ông Nguyễn Phú Trọng đã từng làm với hy vọng sẽ thay thế ông Nguyễn Phú Trọng trong tương lại không xa.
https://thongluan-rdp.org/di-n-dan/item/20616-ph-m-minh-chinh-nhan-v-t-c-a-nhi-u-d-n-doan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét