Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021

5961 - Hòa giải bịp và hòa giải thật

Trần Mạnh Hảo


Vài năm trước đây, Hữu Thỉnh đã làm một dự án lớn dâng nhà nước, xin mời các nhà văn từng chống cộng ở hải ngoại về nước cùng hòa hợp dân tộc dưới ngọn cờ của đảng. Nghe đâu, đảng đã chi cho dự án này mấy trăm tỉ đồng. Ông Thỉnh triển khai cho một số nhà văn cò mồi sang Âu Mỹ rủ rê, mời gọi, dụ dỗ…

Nhà văn, nhạc sĩ Thụy Kha được cử sang Mỹ gặp Phan Nhật Nam thỏ thẻ ngon ngọt, dụ ông Nam về Hà Nội để xóa bỏ hận thù, hòa giải dân tộc, chỉ để phụng sự người Việt Nam. Phan Nhật Nam chỉ cười hề hề, mặc cho Thụy Kha phách tấu. Ông Nam đã có kinh nghiệm hơn 10 năm ngồi tù gọi là học tập cải tạo, nên không bao giờ tin vào lời hứa kia.

Trong nước, Hữu Thỉnh viết thư “chiêu hồi” Phan Nhật Nam như sau:

“Đây là một cuộc hội ngộ mà chúng tôi mong mỏi từ lâu, nay mới có thể thực hiện được. Với ý nghĩa cao cả, góp phần vào làm giàu các giá trị truyền thống của dân tộc, xứng đáng để chúng ta vượt qua mọi xa cách và trở ngại, cùng ngồi lại với nhau trong tình đồng nghiệp. Tôi chờ đợi được anh chia sẻ điều đó và chân thành mời anh tham gia sự kiện nói trên.

Anh Nam ơi, tôi muốn nói thêm rằng, chúng ta đều không còn trẻ nữa. Tôi hình dung cuộc gặp gỡ này là rất có ý nghĩa cho những năm tháng còn lại của mỗi chúng ta. Tôi cũng dự đoán rằng, có thể có những khó khăn. Nhưng từ trong sâu thẳm thiên chức nhà văn, chúng ta cùng chọn Dân Tộc làm mẫu số chung để vượt qua tất cả…”.

Phan Nhật Nam, từ Mỹ, viết thư cho Hữu Thỉnh trả lời như sau:

“Tôi, Phan Nhật Nam, nguyên là một sĩ quan cấp Đại Uý Hiện Dịch Thực Thụ thuộc Sư Đoàn Nhảy Dù Quân Lực VNCH gởi đến ông Hữu Thỉnh, Chủ Tịch Hội Nhà Văn Hà Nội để trả lời thư ngày 1 tháng 9, 2017.

1/ Từ vị thế một quân nhân thuộc đơn vị tác chiến của Quân lực Miền Nam như trên vừa kể ra, với tính khách quan, độc lập của người không liên hệ đối với sinh hoạt của giới văn hóa, học thuật trong nước, ở Hà Nội trước, sau 1975. Tôi có thư này để trả lời mời gọi của ông Hữu Thỉnh đã trực tiếp gửi tới cá nhân tôi nhằm thực hiện tiến trình gọi là “Hòa Hợp Hoà Giải.” Câu trả lời trước tiên, dứt khoát là: Tôi xin được hoàn toàn từ chối sự mời gọi vì những lẽ…

2/ Là một người sinh trưởng từ thập niên 1940, tiếp sống qua hai cuộc chiến 1945-1954; 1960-1975, thực tế lịch sử, chiến tranh, xã hội Việt Nam trước, sau 1975 đã cho người lính chúng tôi xác chứng: không hề có chủ trương hòa hợp hòa giải từ người / chủ nghĩa / chế độ cộng sản trong lý thuyết cũng như qua sách lược hành động.

3/ Từ thực tiễn của # 2 thêm kinh nghiệm mà bản thân cá nhân là một đối tượng thụ nạn của thành phần gọi là “Ngụy Quân-Ngụy Quyền” thuộc chế độ Quốc Gia Việt Nam (1948-1954); Việt Nam Cộng Hòa (1955-1975) đến hôm nay vẫn tiếp tục bị miệt thị, xuyên tạc và triệt hạ dẫu chiến tranh đã chấm dứt từ 1975.

4/ Trong tình thế chung nhất của # 2, # 3, chắc chắn rằng không thể nào thực hiện được “Hòa Hợp Hòa Giải” như ông Hữu Thỉnh đề nghị! Cũng bởi, giới Nhà Văn chính là đối tượng hàng đầu bị bách hại đối với tất cả chế độ cộng sản Đông-Tây.

Lịch sử đẫm máu của 100 năm chế độ cộng sản từ 1917 đến nay như một vũng tối ghê rợn phủ chụp lên lương tri nhân loại. Hỏi thử cuộc họp mặt tháng 10 tại Hà Nội (cho dẫu thực lòng đi nữa) sẽ gây được tác dụng gì? Nhà Văn? Nhà Văn Việt Nam đích thực là những ai? Nhưng đây không phải là vấn đề của cá nhân tôi – Trước sau chỉ là một Người Lính-Viết Văn. Cũng bởi tôi chưa hề nhận Chứng Chỉ Giải Ngũ của Bộ Quốc Phòng / VNCH cho dù đã không mặc quân phục từ 1975.

5/ Hãy nhìn lại… Thương phế binh VNCH là những lão nhân phế binh, thương trận đã không được sống với dạng Con Người từ 30 Tháng 4, 1975. Hãy để cho Người Lính VNCH còn sống sót và gia đình được trở lại Miền Nam sửa sang phần mộ Chiến Hữu nơi Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa là nơi giới cầm quyền Hà Nội chủ trương phá bỏ một cách có hệ thống, dẫu người chết gần nửa thế kỷ qua không thể nào đe dọa đối với chế độ XHCN!

Xin hãy “Hòa Hợp Hòa Giải” với những người đã chết. Với những người đang sống sau thảm hoạ Formosa, Nghệ An. Hãy hòa hợp hòa giải với “Khúc ruột ở trong nước” trước. Khi ấy không cần mời, chúng tôi “Khúc ruột ngàn dặm” sẽ về. Về rất đông. Người Viết Văn – Lương Tri và Chứng Nhân của Thời Đại sẽ về. Tất cả cùng về Việt Nam.

Kính thư,

Người Lính – Viết Văn

Công Dân Mỹ gốc Việt

Phan Nhật Nam

Washington DC, 9 tháng 9, 2017

Cuộc hòa giải với các nhà văn của nền văn học Việt Nam cộng hòa xưa, nay hầu hết đang ở hải ngoại của Hữu Thỉnh thất bại thảm hại. Nhưng Hữu Thỉnh vẫn tổ chức đại hội hòa giải dỏm với các nhà văn đảng viên cộng sản ở hải ngoại như Nguyễn Văn Thọ ở Đức hay Đỗ Quyên từ Canada…và một số nhà văn đi từ Hà Nội cư trú tại châu Âu thân cộng…

Hữu Thỉnh không biết rằng Phan Nhật Nam đi tù cải tạo hơn 10 năm về, đã tìm đến Trần Mạnh Hảo “hòa giải” sau khi đọc tiểu thuyết Ly thân của tôi do nhà xuất bản Đồng Nai ấn hành, dù cuốn sách bán được 10 ngày bị cấm. Phan Nhật Nam và Trần Mạnh Hảo đã trở thành bạn bè từ đấy mà không cần phải có đảng lãnh đạo, không cần phải mở hội nghị hòa giải rềnh rang. Năm 1993, Trần Mạnh Hảo đã tiễn Phan Nhật Nam lên máy bay đi HO. Năm 2014, Phan Nhật Nam đã đón gia đình Trần Mạnh Hảo thăm Mỹ tại cầu thang sân bay Cali… Nhà văn với nhà văn không thể hòa giải bằng chính trị, chỉ có thể hòa giải bằng văn học, bằng tình thương xóa bỏ hận thù, thưa ông Hữu Thỉnh!

Sau khi trả lời Hữu Thỉnh, bác bỏ sự hòa giải giả vờ của ông này, Phan Nhật Nam phát biểu với báo chí, đại ý như sau: Xin ông Hữu Thỉnh hãy hòa giải với hàng chục nhà văn bất đồng chính kiến trong nước như Phạm Thành, Thái Bá Tân, Phạm Đình Trọng, Trần Mạnh Hảo và hòa giải với hàng mấy chục nhà báo vì viết ra sự thật đang bị cầm tù ở Việt Nam trước đi đã, thưa ông!

Cuộc nội chiến ở Mỹ (1861-1865) giữa 11 tiểu bang duy trì chế độ nô lệ miền Nam và 25 bang ủng hộ giải phóng nô lệ miền Bắc kéo dài suốt bốn năm chết gần triệu người, bị thương hơn nửa triệu người. Sau khi phe miền Nam thua trận đầu hàng, phe chiến thắng miền Bắc đã tha chết cho đội quân bại trận, cho họ về nhà an toàn. Ngày kết thúc chiến tranh sẽ được kỷ niệm là ngày hòa giải thương yêu, không nhắc gì đến chiến tích binh đao máu lửa.

Năm 1975, sau khi chiến thắng, phe thắng cuộc ở Việt Nam đã bắt bỏ tù gần một triệu quân dân chính cán phe thua cuộc Miền Nam, gây hận thù ngút trời mãi mãi. Không bao giờ có thể hòa giải hòa hợp dân tộc nếu phe thắng cuộc năm nào cũng ăn mừng ngày 30 tháng tư bằng phim ảnh chiến thắng lẫy lừng của mình, chọc vào vết thương chưa kịp ăn da non của dân miền Nam, khiến nó luôn rỉ máu. Chính ông Võ Văn Kiệt đã nói, ngày 30 tháng tư có một triệu người Việt Nam vui thì cũng có một triệu người Việt Nam buồn, kỷ niệm ngày chiến thắng càng oanh liệt thì dân tộc càng vĩnh viễn bị chia rẽ.

Những người cộng sản có nằm mơ cũng không học được tinh thần hòa giải tuyệt vời của cha ông. Sau ba lần đánh thắng quân Nguyên, đám quần thần dâng lên Thái thượng hoàng Trần Nhân Tông một đống tấu chương to như quả núi, tố cáo những người Việt Nam đã hàng quân Nguyên và đi theo hàng ngũ giặc chống lại nhà Trần. Phật hoàng Trần Nhân tông không hề đọc tấu chương tố cáo hàng trăm nghìn người Đại Việt theo giặc. Ngài bèn cho đốt hết tấu chương tố cáo kia đi… Thế mới là kế sách an dân, hòa giải tuyệt vời của ông cha mà người cộng sản không bao giờ có thể học được.


https://saigonnhonews.com/article-can-promote/hoa-giai-bip-va-hoa-giai-that/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét