Trước thềm hội nghị trung ương 15 dự kiến sẽ diễn ra trong vài ngày sắp tới thì Bộ Chính Trị đã có cuộc họp để chốt 2 suất đặc biệt vào ngày 9/1 vừa qua. Thông tin về kì họp này không được báo chí chính thông của CS thông báo nhưng BBC lại nắm được. Và kết quả được tờ báo này xác định là Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc sẽ được hưởng 2 suất đặc biệt ấy. Khi BBC thông báo như vậy thì có thể nói là hết 90% là chính xác.
Trường hợp ông Phúc thì không bàn làm gì, còn trường hợp ôngTrọng mới đáng chú ý. Hiện nay ông Trọng đã là 77 tuổi và sức khỏe của ông đang xuống cấp nghiêm trọng vì 2 nguyên nhân sau: Thứ nhất là tuổi già; thứ nhì là di căn của căn bệnh đột quỵ hồi giữa tháng tư năm 2019 ở Kiên Giang. Hiện nay ông Trọng bước đi những bước chân nặng nề như những đứa con nít mới tập đi vậy, kế bên ông luôn có người áp theo sẵn sàng đỡ ông nếu chẳng may ông khụy chân, điều đó cho thấy sức khỏe của ông còn quá kém để đảm đương chức năng điều hành cả một quốc gia. Điều này có nghĩa là nếu ông Trọng bám ghế thì ông sẽ đánh đổi tuổi thọ của ông để giữ lấy quyền lực, liệu có đáng không?
Về mặt đảng luật, ông Trọng vượt không phải 2 tiêu chuẩn mà vượt đến 3 tiêu chuẩn: tiêu chuẩn thứ nhất là ông đã vượt quá 2 nhiệm kỳ tổng bí thư; tiêu chuẩn thứ nhì là ông đã quá tuổi quy định; và tiêu chuẩn thứ ban là không đảm bảo sức khỏe. Trong đó, tiêu chuẩn sức khỏe đe dọa trực tiếp đến tính mạng của ông liệu từng này tuổi, khi mà đã no nên chức tước, liệu ông có cần tham quyền đến mức quên đi đi tính mạng không? Cũng có thể ông vì tham quyền cố vị, tuy nhiên ở đây tôi cũng xin đưa ra một góc nhìn khác để có cái nhìn đa chiều hơn.
Tuy ông Nguyễn Phú Trọng giữ ghế tổng bí thư từ năm 2011, nhưng quyền lực trong tay ông thực sự mạnh là sau đại hội 12 năm 2016, khi mà ông loại bỏ Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi Bộ Chính Trị thành công. Khi có quyền lực mạnh rồi thì ngay năm 2017 ông tiếp xúc với Tập Cận Bình 2 lần: Lần thứ nhất vào ngày 12/1/2017 ông chủ động sang Tàu kí 15 văn kiện bí mật; Lần thứ nhì là ông mời Tập sang Việt Nam vào ngày 12/11/2017 và ký với Tập 12 văn kiện bí mật khác. Thực sự dân không được biết nội dung từng văn kiện đó là gì nhưng là người Việt Nam chúng ta có quyền nghi ngờ nội dung bất minh của nó. Trong quá khứ, công hàm Phạm Văn Đồng từng ký ngày 14/9/1959 gởi Chu Ân lai bán hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Tàu. Đấy là một cú lừa đau đớn của ĐCS đối với dân tộc Việt Nam. Rồi sau đó là Hội Nghị Thành Đô năm 1990 dân cũng không biết nội dung kí kết là gì, chỉ biết đất nước này nó ngày một phụ thuộc vào Tàu Cộng như là một sự sắp đặt. Cho nên nay Nguyễn Phú Trọng thay mặt ĐCS ký đến 27 văn kiện bí mật với Tàu Cộng thì người dân có quyền nghi ngờ nội dung bất minh của nó.
Hãy xâu chuỗi lại thì dường như càng thân thiết với Tàu, quyền lực của Nguyễn Phú Trọng càng mạnh lên. Việc ông lật được Nguyễn Tấn Dũng trong thế yếu làm người ta nghĩ, ông được bàn tay giúp đỡ từ phương Bắc. Sau khi lật Nguyễn Tấn Dũng ông lại ký ký 27 văn kiện bí mật với Tàu. Sau khi ký văn kiện Tàu xong ông thuốc chết Trần Đại Quang dễ như lật bàn tay và lấy luôn ghế Chủ Tịch nước. Sau khi ông bị đột quỵ (có thể bị thuốc) dẫn đến sức khỏe giảm sút nghiêm trọng nhưng ông vẫn bất chấp tính mạng bám ghế. Có thể nói trong tình hình sức khỏe tồi tệ như vậy mà làm nguyên thủ quốc gia cực hình với ông chứ có sướng ích gì?! Thế nhưng tại sao ông vẫn không chịu nghỉ ngời mà vẫn cố bám?! Cũng có thể ông “tham quyền cố vị” thật và cũng rất có thể ông phải làm tiếp để thực hiện cho trót những cam kết bí mật mà ông đã kí kia chăng? Khả năng này cũng có thể lắm chứ, tại sao không?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét